Content

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Túi C Á M C O N C Ò


Anh em tôi hay ngồi lại với nhau, hàn huyên chuyện vì sao ngày xưa người ta làm việc vì đồng tiền mà sản phẩm làm ra vẫn chất lượng hơn bây giờ, hơn hẳn những người tự phong cho mình cái mác làm việc vì đam mê mà sản phẩm trông vào cẩu thả không thể tả. Một chiếc áo dài may ngày ấy có khi truyền từ đời mẹ sang con, từ chị sang em. Đường kim mũi chỉ vô cùng sắc sảo, chất liệu đẹp miễn bàn. Con người ta đón nhận, nâng niu và sử dụng nó cùng những giá trị tình cảm thiêng liêng, cao cả.

Còn bây giờ, cuộc sống đích thị là một cuộc chạy đua. Thời trang lại là một cuộc chạy đua không hồi kết. Con người ta dễ dàng khoác lên mình một sản phẩm kém chất lượng với giá rẻ miễn sao trông hợp thời. Đấy gọi là dễ dãi. Số khác chạy theo hàng hiệu nhưng tích cực săn lùng hàng fake, không quan tâm đấy là thương hiệu gì, ra sao, như thế nào, miễn sao trên người có CÁI MÁC HÀNG HIỆU là được. Để chi? Chứng tỏ mình thời trang, sành điệu và đẳng cấp...Đấy gọi là sính ngoại mà không ra sính ngoại, giả tạo và bị lậm bề nổi. Mà phàm "You are what u wear"( cưng là tất thảy những gì cưng mặc),"You are what u eat"( cưng là tất thảy những gì cưng ăn) , "You are the reflection of who you love".... con người chọn lựa và sử dụng sản phẩm ra sao thì tư duy và lối sống cũng y như vậy.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bây giờ hàng Tàu, hàng kém chất lượng tràn lan trên thị trường, đồ hiệu thì quá cắt cổ, đồ chợ thì quá ghê,  không mua thì lấy gì mặc? Sự thật là gần đây vẫn có những thương hiệu Made in VietNam, được đầu tư kĩ lưỡng về chất liệu, form dáng, đường kim mũi chỉ, giá cả hợp lý, hình ảnh đẹp không thua kém các sản phẩm nước ngoài: Nosbyn, The Blue T-Shirt, Popbirdy, Gem Concept, Magonn Design, Eveluxe, LIBÉ, LIDER concept...Số này được gọi là phân khúc đồ thiết kế giá rẻ,  hiện tại tầm 200 shop, không phải shop nào cũng chất lượng như những shop kể trên, thêm vào đó, người tiêu dùng hiểu và yêu thích phong cách ăn mặc đơn giản cũng chưa nhiều. Nhưng nhìn một cách khách quan, sự xuất hiện của phân khúc đồ thiết kế giá rẻ vô hình chung đã góp phần đẩy lùi các sản phẩm Tàu khựa kém chất lượng và cải cách gout thẩm mỹ của một bộ phận giới trẻ.

Số khác là những shop đồ second hand nhập từ nước ngoài được tuyển lựa kĩ càng, tự tay sửa chửa những chi tiết bị hư hoặc chế lại thành cái mới. Những bạn trẻ là tín đồ của vintage, đam mê những giá trị còn sót lại của quá khứ hay ngưỡng mộ lối sống và tinh thần phóng khoáng của hippie thường chuộng gout ăn mặc trên. Một số shop second hand phải kể đến gồm: Mayhem, The Second Tag, Saigon Exotic, Đây là cái cây....

Nhắc lại chuyện sính ngoại và dễ dãi, gần đây có đọc một bài viết về chiếc TÚI CÁM CON CÒ Việt Nam nổi tiếng trên đất Nhật. Đọc xong chỉ thấy chạnh lòng và rất buồn vì một đoạn như này "Đây không phải là điều tôi không muốn làm, mà bởi vì người Việt mình chưa hoặc không có nhu cầu và sở thích dùng những loại túi tái chế như thế này. Đôi khi các bạn nghĩ rằng đây chỉ là một chiếc túi được làm từ bao cám bỏ đi, chúng hôi hám hay rẻ tiền nên không muốn dùng. Còn người nước ngoài lại khác. Họ luôn muốn tìm những sản phẩm mới, bền, chắc chắn, sử dụng được lâu dài. Khi biết là đồ tái chế, với tiêu chí "xanh, sạch" bảo vệ môi trường thì họ càng quý hơn"

Một chiếc túi bắt nguồn từ nguyên liệu Việt Nam, làm tại Việt Nam bởi chính người Việt Nam, lại giải quyết được những vấn đề liên quan đến môi trường nhưng lại không có niềm tin thành công lẫn cơ hội phân phối tại Việt Nam thì thật sự quá đáng buồn. Tự hỏi, đến bao giờ người Việt mới có thể tự hào khoác lên mình những sản phẩm từ chính đất nước mình làm ra? Anh em tôi cùng thực hiện bộ ảnh này, 1 phần để bán sản phẩm, nhiều phần còn lại, chúng tôi muốn cho các bạn thấy, những sản phẩm này cũng tiện dụng và thời trang không kém gì các sản phẩm khác trên thị trường, thậm chí, nếu để ý, bạn sẽ thấy chúng vô cùng thú vị :" Chỉ dành cho heo từ 30kg-60kg=]]", "Mau lên giống, chống khô thai", "Công thức thế hệ mới", "Cho trứng to, lòng trứng đỏ"=]]]]". Bạn có thể mua (tại ĐÂY). Điều đó đương nhiên khiến anh em tôi rất vui. Nhưng bạn cũng có thể không mua mà dành ít phút tự hỏi :"Có bao nhiêu sản phẩm bạn đang dùng hàng ngày là hàng Việt?"





 C A M C ON C O R e c y c l e d B a g   x   Street Style
M o d e l s: Mecy, Pigi
Produced by CAN Studio & Ideas











C A M C O N C O  R e c y c l e d B a g x  JapanInspiration 
M o d e l s: Mecy, YiBao, Mossy, LeCun
P r o d u c e d by CAN Studio & Ideas





Đủ mọi kích cỡ và kiểu dáng: giỏ xách, đeo chéo, clutch...










Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Mùa Quỹ Dà




 Ngày xưa rất xưa, khi nhà còn gần đồi, mỗi mùa quỳ nở là cả đoạn đường đi học vàng rực như thể ai đó vừa dệt thêm nắng. Dệt thêm để bảo mấy đứa bé con cất áo mưa đi, cuối mùa mưa rồi, mang thêm làm gì cho nặng cặp. 


Ngày ấy chả thích cái hoa này tí nào. Hoa gì mà hôi như thú. Ngày nhỏ dù bị thảy ở nhà chơi một mình nhưng vẫn bị cấm không được đi chơi xa, cấm lang thang bờ này bụi nọ kẻo rắn cắn, chó cắn, côn trùng cắn.... Chỉ cần len lỏi một tí nơi bụi quỳ, ngắt một phát là về bị mẹ phát hiện đi chơi xa ngay. Mà cái bông đến là lạ kì. Tươi rói trên cành là thế mà khi bị ngắt xuống rồi thì héo rất nhanh. Héo như thể chỉ còn phần xác chứ chẳng còn linh hồn. Người ở núi cũng vậy, đi xa Đà Lạt rồi thì phần hồn vẫn mãi ở đấy, trên cành cây, đợi chờ, chờ một khi phần xác trở về thì tươi lại. Nói chuyện nghe thật ghê. Nhưng thiệt là vậy.











Lại nhớ mùa quỳ nở cũng là mùa gió về, sắp đến Noel, nhà gần đồi nên cơ man là phấn thông bay lả tả trong không trung. Giá nó to như bông tuyết thì đảm bảo sẽ rất đẹp. Nhưng phấn thông là lũ có cánh và rất tinh ranh, chả nhìn thấy chúng nó đâu, chỉ biết chúng nó ở đấy, tự do và ngạo mạn, chỉ chực chờ ai đó hít 1 hơi thật sâu, căng tràn lồng ngực là chui tọt vào phổi, ở mãi trong đấy làm ng ta thúng thắng ho đến điên dại. Ngày ấy thích bị ho cực. Cứ đến mùa này là trong lớp hết đứa này đến đứa kia thay nhau sủa. Ho đến mức mún lòi cả bản họng ra đến nơi. Việc bị ho có rất nhiều lợi ích. Nhỡ chẳng may bị cô kêu lên dò bài hoặc bị đặt 1 câu hỏi khó, đứa nào đứa nấy cứ thế sủa lên cho tội nghiệp là tai qua nạn khỏi=]] Giờ thì năn nỉ một hạt phấn thông bay vào phổi cũng khó!








Lại nhớ mùa quỳ nở là mùa văn nghệ văn gừng mừng 20/11. Học hành mang không khí khác hẳn. Nhớ khoảng độ đó có thích một bạn. Bạn đó cũng có thic lại mà hai đứa chả nói gì với nhau. Cứ thế mọi thứ trôi tuột đến tận năm nhất thì gặp lại. Rồi thì bản thân xoay vần với những thứ mới lạ, xoay nhiều đến mức gạt hẳn ng ta sang một bên. Giờ thì lạc mất luôn. Ráng chịu. 

Mùa quỳ trong tui chỉ có thế. Giờ ao ước bàn tay sực nức cái mùi ngai ngái của quỳ, ước phấn thông bay vào phổi, ước chưa từng cư xử tệ với người đã cố gắng rất nhiều chỉ để đến gần mình...thiệt khó.







Mà thôi, chuyện cũng đã qua rồi. Đã gắn mác hồi ức thì cấm đào bới. Hồi ức là căn nhà nhỏ, không phải con đường mang tên Mai Anh Đào, nay anh xới, mốt anh khoét, kia anh đục. Cho nó ngủ thẳng cẳng.
Lần này về nhà một cách đường đột. Là nhớ quá rồi, thèm nhà quá rồi, chịu không nỗi nữa nên chân cứ thế mò ra bến xe. Có dắt díu thêm 1 lũ điên. Hoa nở không nổi âu một phần cũng do lũ này.










Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

L'Amant

L'Amant (người tình) là tiểu thuyết nổi tiếng của nữ văn sĩ Marguerite Duras. Tiểu thuyết được chuyển tải thành phim năm 1992, bối cảnh được quay tại Sa Đéc và Sài gòn những năm 1920. Coi rồi mới thấy Sài Gòn ngày ấy đẹp bá cháy. Xe con bọ nối đuôi nhau đi cút ca cút kít trên đường phố, nữ sinh mặc váy trắng, mang giày tây, xách cặp, gõ từng bước nhịp nhàng trên hè phố trong sáng sớm hoặc chiều tà. Trong đó, nổi bật nhất vẫn là nhân vật chính- một cô nữ sinh 17 tuổi. Nàng mặc một chiếc váy trắng, trải dài đến bắp chân, mang đôi giày khiêu vũ đính cườm và đội một chiếc nón phớt đàn ông màu nâu hồng rộng vành. Vẻ ngoài kiêu kì và bất cần, môi tô trộm son đỏ còn chưa đều, tóc thắm bím. Duras đã không thừa nhận mình là nữ nhân vật trong tác phẩm cho đến cuối đời. Nhân vật nam trong tác phẩm chính là công tử giàu có gốc Hoa-Huỳnh Thủy Lê, nay nhà vẫn còn tại tp Sa Đéc. (Trước có dịp đi Sa Đéc, lúc ấy vẫn không hiểu Huỳnh Thủy Lê là ông nào mà cái nhà ổng thành địa điểm thăm quan. Nay đã rõ@@)

Về phim, hết khoảng 1/5 phim là cảnh sex được quay hết sức tinh tế từ ánh sáng, đường cong đến giọt mồ hôi được pha lẫn trong khí trời oi ả thiêu đốt của khu Chợ Lớn. Cũng cùng là cảnh sex nhưng mỗi lần diễn ra lại rất khác nhau, tâm trạng nhân vật trong từng lần phát triển lên một cấp bậc. Nói chung, một tình yêu được đưa đường chỉ lối bằng tình dục, tưởng rằng chỉ là chuyện xác thịt nhưng  không đơn thuần là chuyện xác thịt. Nội tâm nhân vật nhìn chung rất phức tạp nhưng không quá khó hiểu. Một người yêu cuồng si nhưng không thể vượt qua được áp đặt và định kiến xã hội. Một cô gái nhỏ với gương mặt thanh tao, tỏ ra sống vật chất, bất cần và xa rời tình yêu nhưng trái tim mang nhiều yêu thương vụn vỡ. 

Vì quá yêu quý nhân vật trong tác phẩm nên chuồng bò Up2 đã lấy cảm hứng từ nhân vật này và ra mắt Lover Dress. Chiếc đầm dành cho những cô gái nhỏ thanh tao đang dần lớn. 











P H O TO by Kira Le
R E T O U C H by Lynh

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

L i n g moves


"Con Lê Cún dạo này quá béo"
"Sao mà đen như chó mực vậy?"
"Chân làm sao đây?"
"Bụng quá mập"
"Giảm cân đi"
"Sao độ này da xấu thế?"
"Tóc con Cún xấu quá"

Hãi quá chả dám chụp hình. Xong hổm rày nghe đc vài câu, có xấu, có không hoàn hảo thì "cũng là của mình chứ của ai". Vậy thôi kệ nó. Hình thì Long chụp cho nhiều lắm nhưng chỉ thích những tấm lồng lộn thôi. 
Lan man đã đủ. Giờ đến tiết mục pr. Số là con nhỏ em và bà lớn chị vừa mở 1 shop đồ, tạm gọi là đồ thiết kế nho nhỏ. Nó là UP2 (bôi đậm, in hoa nghĩa là kêu click vô nghía qua đó mấy má;P)
Ước mơ xóa đói giảm nghèo, cải thiện cuộc sống, nhan sắc lẫn tước vị của đôi trẻ đều nằm cả ở đây. Bạn bè thân thiết đều đã bị đe dọa, dụ dỗ, lôi kéo mua mấy món đồ xinh xẻo, dễ mặc rồi. Giờ đến việc lôi kéo bạn bè của bạn bè tới=]]]] Set tớ mặc là Kiko set. Nhẹ nhàng, thoáng mát. Vì là quần váy nên chạy nhảy kiểu gì cũng đc tất. Chấm bút. Coi hình nàoooo.











P H O T O by K i r a  L e
 R E T O U C H  by L e C u n 
Retouch hơi bị xấu